Loãng xương là một căn bệnh thầm lặng, thường phát triển mà không có bất kỳ triệu chứng hoặc đau đớn nào, và người bị loãng xương thường không thể tự phát hiện cho đến khi xương yếu đi gây gãy xương.
Nếu không bị đau thì không cần tầm soát loãng xương
Là một trong những nhầm lẫn phổ biến dẫn đến việc đi tầm soát muộn của người bị loãng xương. Loãng xương là một căn bệnh thầm lặng, thường phát triển mà không có bất kỳ triệu chứng hoặc đau đớn nào, và người bệnh thường không thể tự phát hiện cho đến khi xương yếu đi gây gãy xương (thường gặp ở xương hông, cổ tay và cột sống).
Khoảng 25% bệnh nhân bị gãy xương hông không vượt qua được 6-12 tháng đầu tiên. Chính vì vậy, ngăn ngừa gãy xương là ưu tiên hàng đầu của các bác sĩ trong điều trị.
Bổ sung đủ canxi và vitamin D sẽ giúp bảo vệ tốt xương của mình.
Thực tế cho thấy, canxi và vitamin D chỉ giúp giảm 16% nguy cơ gãy xương. Chế độ dinh dưỡng, luyện tập, tình hình bệnh tật (HIV, AIDS, bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính, suy nhược thần kinh,…) và việc sử dụng các loại thuốc có tác động lớn đến nguy cơ loãng xương của mỗi người.
Sử dụng các loại thuốc kháng acid (PROTONIX, PRILOSEC, ZANTAC) sẽ làm tăng nguy cơ gãy xương lên 60% sau bốn năm sử dụng.
Loãng xương là căn bệnh của tuổi già.
Loãng xương và gãy xương thường xuất hiện ở người lớn tuổi, nhưng tuổi tác chỉ là một trong nhiều yếu tố nguy cơ gây loãng xương. Ngoài các yếu tố đã nêu ở trên như chế độ dinh dưỡng, tập luyện, bệnh tật, sử dụng thuốc, … yếu tố di truyền, việc sử dụng thuốc lá, quá nhiều caffein, đồ uống có cồn cũng tăng nguy cơ ở người trẻ tuổi.
Đàn ông không bị loãng xương.
Mặc dù phụ nữ có nguy cơ loãng xương cao hơn nhiều so với nam giới, tỉ lệ mắc ở nam giới vẫn chiếm 20% số bệnh nhân loãng xương (5 bệnh nhân có 1 nam giới).
Xương chỉ bị gãy khi té ngã.
Đúng là hầu hết các trường hợp gãy xương là do té ngã, tuy nhiên vẫn có những trường hợp, xương quá yếu nên có thể tự gãy, hay còn gọi là gãy xương tự phát. Các bệnh nhân này chỉ cần tựa lưng vào bề mặt cứng hơi quá sức cũng có thể gây gãy xương, hoặc đơn giản việc đi bộ cũng có thể làm xương gãy.
Vậy làm thế nào để phát hiện loãng xương?
Cách duy nhất để phát hiện loãng xương chính là kiểm tra mật độ xương. Kiểm tra mật độ xương có thể được thực hiện bằng nhiều phương pháp như X-quang quy ước, siêu âm, CT Scan và MRI nhưng độ chính xác không cao.
Phương pháp đo mật độ xương đang được áp dụng rộng rãi trên thế giới là phương pháp chẩn đoán loãng xương bằng phương pháp Dexa (Dual Energy X-ray Absorptiometry). Kỹ thuật này chỉ cần liều chiếu tia X ít hơn là chụp X-quang phổi. Độ chính xác của phương pháp cao từ 85% đến 99%.
Chúng tôi khuyến cáo thực hiện kiểm tra mật độ xương đối với: tất cả những phụ nữ sau mãn kinh, dưới 65 tuổi, có nguy cơ (người đã từng bị gãy xương trước đó, gầy, hút thuốc lá, tiền sử gia đình có người bị gãy xương do loãng xương).
Tất cả phụ nữ trên 65 tuổi, dù có hay không có các yếu tố nguy cơ kể trên. Những người đang hoặc sẽ phải dùng glucocorticoid kéo dài (> 3 tháng), với liều lớn hơn 7,5 mg prednison/ ngày. Phụ nữ sau mãn kinh bị gãy xương. Phụ nữ sử dụng hormon thay thế trong thời gian dài. Mãn kinh hay đã cắt buồng trứng trước 40 tuổi.
Những người có bất thường cột sống. Phát hiện trên X quang xẹp đốt sống không do các nguyên nhân khác (chấn thương hay u). Phụ nữ mãn kinh có tiền sử bệnh lí có thể gây loãng xương thứ phát (suy sinh dục kéo dài, cường giáp tiến triển không được điều trị).
Tùy thuộc vào kết quả đo mật độ xương và tình hình sức khỏe của bệnh nhân, cũng như đánh giá các yếu tố nguy cơ đi kèm, các bác sĩ sẽ đưa ra phương pháp điều trị thích hợp, thường là sự kết hợp giữa việc dùng thuốc, chế độ vận động, dinh dưỡng phù hợp.
fanpage facebook: Dụng cụ y khoa 36
Youtube: Y khoa LD